Xé Trăm Lần Lại Viết

(Tặng: Vũ Vân)

Tôi cô đơn ngay cả với lòng mình
Từng trang giấy xé trăm lần lại viết
Những bạn bè hôm qua còn thoáng gặp
Mắt tìm nhau, lòng hờ hững xa xăm.

Nàng thơ ơi, đỏng đảnh quá đi rồi!
Chưa hẹn ước bảo sao lòng giả dối
Một kiếp người được mấy lần thay đổi
Mà rời nhau... trăm năm cố rời nhau?

.............


Lê Cường









Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

MÙA TÍM RIÊNG ANH