Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2015

Chờ Nhau Trong Kiếp Nào

Hẹn nhau về thiên thu, Chờ nhau nên kiếp nữa. Ta yêu lại từ đầu, Trăm năm buồn, vui nhé! Bây giờ anh cô lẻ, Nơi chớp bể mưa nguồn, Cõi trần em cúi xuống, Giọt lệ chờ chưa khô... Gió của miền hư vô, Ngỡ cung đàn tri kỷ. Mưa gội rửa bụi trần, Đứng bên người yên nghỉ. Anh mang một tấm lòng, Để gió đùa đi hết. Nhẹ nhàng vào cõi chết, Em còn lại thinh không. Ngồi hát giữa mênh mông, Khúc tình ca anh viết. Những đoạn buồn da diết, Ru bốn mùa đi qua! Em biết rằng đã xa, Em biết lòng đã cũ. Em biết mình trót phụ, Duy nhất chỉ một người... Chỉ một trong cuộc đời, Vai diễn dài vô tận. Một sợi tình vướng bận, Trói vào cõi trăm năm. Anh giấu vào xa xăm, Chỉ cung đàn nói hộ. Em chưa lần thổ lộ, Yêu hết bằng lời ca. Anh... RU TA NGẬM NGÙI, Khóc BÊN ĐỜI HIU QUẠNH. CHIỀU MỘT MÌNH QUA PHỐ, Em... GỌI ĐỜI LÊN NHAU! Lê Cường (Tôi ước mong bài thơ đến được cô Khánh Ly. Có ai giúp tôi không? Chân thành cảm ơn!). [Click xem trang] http://motthegio...

MÙA PHƯỢNG VỠ

(Tặng: Vũ Vân) Thêm chút hồng của phượng, Lòng bất chợt nôn nao. Thêm một chút hanh hao, Thế là mùa thi đến. Một góc trường thân mến, Vội vã cuộc chia xa. Trang giấy trắng vỡ òa, Đỏ hoe dòng lưu bút... Ngập ngừng trong giây phút, Dự cảm đến xa xăm. Chưa biết sẽ bao năm, Hoa niên ngồi ôn lại? Của những ngày thân ái, Trong trẻo giọng cười ngây. Át cả tiếng cô - thầy, Giật mình nghe hối tiếc! Ừ, thì ai cũng biết! Một thuở dễ nào quên. Chỉ một tiếng ve rền, Cũng làm tim thổn thức. Buông quên dòng ký ức, Nơi nét mực nhòa hoen. Nhưng trang giấy học trò, Ố vàng ta vẫn giữ. Cố dặn lòng đi chứ! Ký ức thuộc về ta. Nơi một góc hiền hòa, Sân trường, mùa phượng vỡ... Lê Cường

Buông Phím Đàn

Ta dạo chơi trên phím đàn vài cung bậc Cứ nhủ lòng thôi cố nhớ, để càng quên Lòng nhẹ tênh qua mấy buổi đông hàn Nghiêng cánh gió chở niềm riêng đi khắp nẻo. Đêm nay! Chớm hơi thu giữa bể đời lạnh lẽo Đưa tay hứng giọt sầu Nghe ớn lạnh canh thâu... Em! Tiếng gọi xé lồng tim Lay lắt ngọn nến khuya chập chờn chiếc bóng Em... nhòa nhạt hình hài Tay buông phím Thêm một lần nghe lỗi nhịp, sai cung. Lê Cường

Xé Trăm Lần Lại Viết

(Tặng: Vũ Vân) Tôi cô đơn ngay cả với lòng mình Từng trang giấy xé trăm lần lại viết Những bạn bè hôm qua còn thoáng gặp Mắt tìm nhau, lòng hờ hững xa xăm. Nàng thơ ơi, đỏng đảnh quá đi rồi! Chưa hẹn ước bảo sao lòng giả dối Một kiếp người được mấy lần thay đổi Mà rời nhau... trăm năm cố rời nhau? ............. Lê Cường