Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2014

Bước Chân Nơi Lòng Mẹ

Chỉ một bếp lửa hồng không đủ ấm tim côi, Mẹ cần lắm những vòng tay còn xa cách. Mẹ đã già, mẹ không cần nguyên manh áo, Gọi một lời thôi, để mẹ nhớ: "Mẹ ơi!". Để mẹ nhớ mỗi bước chân qua ngõ Khi con về và mỗi bận con đi Mẹ đếm hết những buồn vui trăn trở Từng bước chân quen thuộc cả đàn con. "Nó đi rồi... về chưa ấm đã ra đi", Mỗi bước chân xa mỗi bận buồn lên tim mẹ. Mẹ ngồi đếm ngần ấy cuộc đời... Bạc tóc vẫn không hay! Lê Cường

Một Tấm Lòng Anh Mang

Anh muốn thét cho đất trời vang vọng Rằng lòng anh giờ đã gặp lòng em Ôi hạnh phúc, tưởng chừng như nghẹt thở Em ơi em, đẹp lắm một tấm lòng! Đã bắt đầu có những buổi chờ mong Có nỗi khát khao có niềm tin yêu len lén Anh bắt đầu với những chiều qua thật nhẹ Những dòng tin gửi về phía em mong... Những dòng tin ngược hướng với nỗi niềm Nhưng đã thấy và tìm nhau trong dang dở Hai cõi lòng thênh thang miền nắng hạ Mong mưa về rưới mát mỗi mùa hoa. Có phải nắng cháy hồng thêm cách phượng Màu tuổi thơ ngày hai buổi đến trường Một vạt áo của ngày xưa xa lắm Chiều ngang qua phố cũ tuổi thơ trôi. Hai hướng lòng gặp nhau giữa chờ mong Như gió gặp mưa, như màu hoa đợi nắng Như phím đàn ngỡ sai cung lỗi nhịp Từng nốt tìm nhau nguyên vẹn khúc tình ca. Anh muốn hát khúc tình ca dang dở Hai mươi năm xa lắm một phận người Anh muốn hát mỗi đêm về trong tối Ru lòng em yên ngủ giữa lòng anh! Lê Cường

Xin Bình Yên Bên Mẹ!

(Tặng Mẹ chúng ta) Tôi ngỡ phía lòng em hướng về tôi rất khẽ Thật khẽ như mưa đêm rớt xuống hiên nhà Tôi biết những lúc tôi chờ, những phút tôi mong Em rất vội sợ tôi về trong tối. Em ngóng con đường phía trước tôi đi Em trách cơn mưa bất chợt đến làm gì Khi nơi ấy có tôi còn lặng lẽ Về lại trong đêm mòn mỏi những vòng xe... Em ơi em, chút mưa rồi sẽ tạnh! Cái lạnh trong đêm không buốt nổi hồn anh Khi nỗi nhớ cho em thành ngọn lửa! Ngọn lửa lòng em hong ấm phía lòng anh. Đêm anh về nghe lại khúc ca dao Nhớ mẹ thiết tha và thương em da diết Anh biết em buồn ngày càng xa tuổi mẹ Anh biết em buồn ngày càng vắng bóng cha! Mẹ! Cả một đời gánh mấy nỗi gian truân Cả một đàn con oằn vai trên năm tháng Mẹ! Có nỗi buồn nào của con không thấu? Quanh quẩn tuổi già thui thủi vào ra... Nỗi nhớ của mình khi đơn giản sống xa nhau Một chút nỗi đau tưởng vì yêu gục ngã Mẹ! Lúc con lọt lòng, lúc con chào đời bằng tiếng khóc Là lúc bình yên rời giấc ngủ mẹ đêm đêm. Phải khôn...

Mưa Và Lặng Lẽ

(Thơ và Nhạc xin tặng người tôi mến, khi xem người sẽ hiểu...  Người thích nhạc Trịnh) Có những cơn mưa rào qua rồi chợt tạnh Có những nỗi buồn không ầm ĩ lại khó phai Tôi thích nhìn mưa và chờ em trong lặng lẽ Từng giọt thì thầm tưởng em nói rất gần. "Người ta nói mưa thì thầm là mưa rất xa,  Em thì thầm là em rất gần" Tôi hiểu thế nên thích mưa và chờ đợi Bởi vì em, nơi ấy cũng nhìn mưa... Rất nhẹ nhàng em chầm chậm bước vào mơ Có nỗi nhớ mong, và chút buồn vương đáy mắt  Rất dịu dàng từ bao giờ em nhỉ Xô dạt lòng tôi một nửa vành môi... Lê Cường

Đêm Chỉ Còn Ta

Có phải mưa buồn từng giọt rót vào tim Hay nhớ giọng cười xưa làm lòng ta nhỏ lệ Có phải em về giữa điệp trùng nỗi nhớ Buông xuống căn phòng một vạt tóc thanh tân? Có phải ta mơ, hay em từ mộng mị Bước nhẹ vào đêm thật khẽ thật mềm Ta bối rối chạm vào nhau hơi thở Một chút nồng nàn xô giấc ngủ đi hoang. Ừ thì mơ! Có em... còn hơn tỉnh! Ta sợ đêm đen đối diện với lòng mình Ta sợ lắm từng nhịp tim khắc khoải Rồi sẽ vì ai, dừng lại cũng không hay... Đêm rót buồn, mưa rót nhẹ vào mơ Ta rót vào thơ những lời chưa kịp nói Em xa rồi... bỏ ta ngồi trong tối Hoảng hốt đi tìm, tìm em trong cả giấc mơ! Lê Cường

Mẹ Ơi Đêm Nay

Hình ảnh
Mẹ ơi, đi hơn nửa cuộc đời giờ con mới thấy lẻ loi, Con nhớ lắm một vòng tay dịu dàng khi con khóc. Mẹ ơi, nước mắt bây giờ chảy vào lòng mặn đắng, Con muốn khóc thật nhiều giữa lòng mẹ bao dung! Mẹ ơi, con đã quên và sẽ còn quên nữa, Nếu đêm nay con không chết lặng giữa lòng mình. Vui cho hết, những người chưa hiểu hết! Buồn mang về, đau lòng mẹ thức thâu canh... Lê Cường

Ghi Chép

Hình ảnh
"MỘNG, tan thành giọt nhỏ trong mưa ƯỚC, sẽ quên những gì em mang đến CHO, thật nhiều rồi cũng thành mây khói EM, bỏ đi rồi quạnh vắng tim côi...". "Tim đã vỡ, vỡ rồi theo năm tháng Giọt nắng chiều, những giọt nắng hắt hiu Tim đã vỡ anh dày công hàn gắn Nắng nhạt nhòa sao anh lại chắt chiu?". "Em không ra đi! Anh không là người ở lại! Lời em nói vẫn luôn luôn là mãi mãi Sao vẫn cứ muốn người đi, người ở lại? Để đau lòng... Đau mãi với vòng xe...". "Thuyền chông chênh thuyền tìm vào bến, Tình chông chênh biết bờ bến nơi đâu? Đời chông chênh đời gieo nước mắt, Lòng chông chênh chất ngất đau sầu". "Trời không sập nhưng lòng người tan nát, Lời ngọt nào mà nghe đắng ngắt trong tim". "Dừng lại đi anh... Ôi xé lòng đứt ruột! Đau người nghe và đắng ngắt cả lòng mình Lời chua chát và cả những điều không nói được Khi lòng em cũng quý, cũng thương anh!". "Nhưng không thể! Em biết mình không thể! Đi cùng nhau ...

HAI NỖI BUỒN DUYÊN - PHẬN

Hình ảnh
(Tặng: Người Xưa) Tôi men theo dọc mé lề phận số Chở niềm đau trên đôi bánh xe - lăn Cúi mặt thấp trốn cái nhìn thiên hạ Sợ người đời trăm ánh mắt chua ngoa. Tôi vẫn đi từ nỗi buồn khiếm khuyết Và đi trên hai đường thẳng song hành Như quá khứ: "Hai vết hằn duyên - phận" Xa ngút ngàn sau mỗi bận vòng xe... Nơi tôi qua và những nơi tôi đến Có sương giăng, có bụi cuốn mù trời Có gió rét đêm mùa đông xứ lạ Có nắng hồng ngày mùa hạ cháy da. Nơi tôi qua và những nơi tôi đến Có trăng xanh, có mưa đến trong lành Có thu hát bên kia triền lá úa Và xuân về gieo rực xuống ngàn hoa! Từng mùa đi rồi từng mùa trở lại Dòng thời gian cứ luân chuyển không ngừng Tôi vẫn thế! Cứ cúi đầu đi mãi! Chở bên đời chút duyên - phận mong manh... Gối trăng thanh ngủ trên bờ cỏ ướt Vén sương khuya tìm sao rớt lưng trời Mong còn thấy... Xanh một thời đôi mắt! Của người xưa, của một thuở ta yêu! Người mang đến một hình hài bụi cát Trông hoang sơ nhưng đẹp đến lạ thường! Ngư...