Trong Kiếp Tằm

Lặng lẽ kiếp tằm trả nợ đường tơ
Khoảnh khắc thanh xuân và khát khao thời thiếu nữ
Theo nét phấn trôi xa dần, xa dần...
Chút hạnh phúc riêng tư.

Thương lắm một thời những cô giáo vùng quê

Chăm chút, vén vun những mầm xanh thế hệ
Mong dâng hiến cho đời
Thêm hương sắc mùa xuân.

Có ai ngờ sau hương sắc xuân kia

Những chiếc bóng cứ gầy đi trong màn đêm trăn trở
Trang giáo án, ánh đèn dầu
Họ đã già từng hơi thở, ai hay?

Vun vén cho đời trăm nỗi vui chung

Sau ánh mắt hân hoan bao giọt mồ hôi nóng hổi
Rơi xuống, ngập ngõ hồn
Thanh khiết đến mong manh...

Nếu có một lời, tôi xin: "Cảm ơn em!"

Những ý sống tưởng giản đơn nhưng rất cần và trân trọng
Họ, những Nhà giáo vốn âm thầm
Đi thắp sáng vạn niềm tin.
Lê Cường

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

MÙA TÍM RIÊNG ANH