Xót Lòng Đêm Qua

                                  (Tặng: Trương Việt Trâm Anh)

Có một dòng sông chảy vào từng mạch thở
Có một con người bất chợt đến rồi cũng đã ra đi
Tay không thể níu dừng, dòng nước cuốn
Tình ngủ quên sao giữ nổi bước chân xa?

Không thể khóc sợ nát lòng vì nước mắt
Chẳng dám buồn sợ héo hắt giết đời nhau
Chỉ im lặng dõi theo từng nhịp thở
Tiếc nuối đêm qua khoảnh khắc ấy, ta còn em...

Giấc ngủ không em, đêm kéo dài vô tận
Bóng tối vây quanh ngột ngạt khắp căn phòng
Trách Thượng đế hơn một lần hào phóng
Rót xuống niềm vui rồi cũng từng ấy thương đau!

Tôi sợ ngày mai dưới màu chiều nhạt nắng
Nhặt cánh bằng lăng sẽ gợi nhớ một người
Đừng! Đừng khép vội phía lòng tôi, ôi giọt nắng!
Lối về xưa...ngọn lửa và tình em.

                                             Lê Cường

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

MÙA TÍM RIÊNG ANH