Khung Trời Hạ
Em trở về với tháng sáu mùa mưa
Lội vào hạ bằng đôi chân mềm trắng
Thửa ruộng cày, đám mạ xanh non mướt
Chiều đồng bằng ngơ ngẩn khói đốt đồng.
Em trở về với vách đất thềm rêu
Với mái lá liêu xiêu vùng quê ngoại
Bữa cơm chiều, tô canh rau nấu cá
Đưa em vào khung trời hạ thật hiền...
Tiếng võng đưa xa vắng điệu ru buồn
Hoa khế rụng tím góc vườn, ve hát
Trăng đầu mùa mỏng manh treo khóm trúc
Hương đầu mùa chút hoa bưởi, hoa cau.
Tuổi mười lăm trở về khung trời hạ
Vẫn thơ ngây-em cô bé nghịch đùa
Tung làn nước khoả lên thời con gái
Ngửa mặt cười, ngả trên sóng gọi trăng!
Tuổi mười lăm trở về khung trời hạ
Chiều đồng quê vi vút cánh diều thơ
Chân thoăn thoắt chạy đuổi trong hương gió
Hỏi về đâu sợi nắng buổi ban chiều?
Hỏi về đâu lũ chim trời mỏi cánh
Hỏi về đâu màu hoa tím lục bình
Mang theo giúp giùm em thời con gái
Đẹp như mơ, ôi cái tuổi mười lăm!
Hỏi về đâu lời ru xưa của mẹ
Hỏi về đâu chuyện cổ tích của bà
Nuôi em lớn - giọt - đời - cha đẫm áo
Buổi chợ tan, chị mỏi gánh đường quê...
Hỏi về đâu ánh mắt xưa ngơ ngác
Trộm nhìn em ngồi hát phía rào thưa
Trái ổi chín bắt đền khi em khóc
Người về đâu? Khung trời hạ em buồn!
Tháng sáu mưa ướt giàn bông bí trổ
Chiều đồng quê thênh thang lắm mùa ve
Ngã vào ngoại em vỡ oà tiếng khóc
Tiếng khóc đầu bước vào tuổi trăng tròn.

Cho em xin giữ riêng khung trời ấy
Chút thơ ngây đọng mãi nụ cười xinh
Vùng yên vắng một góc quê, và ngoại!
Đồng bằng ơi, thời thiếu nữ mười lăm.
LÊ CƯỜNG
Lội vào hạ bằng đôi chân mềm trắng
Thửa ruộng cày, đám mạ xanh non mướt
Chiều đồng bằng ngơ ngẩn khói đốt đồng.
Em trở về với vách đất thềm rêu
Với mái lá liêu xiêu vùng quê ngoại
Bữa cơm chiều, tô canh rau nấu cá
Đưa em vào khung trời hạ thật hiền...
Tiếng võng đưa xa vắng điệu ru buồn
Hoa khế rụng tím góc vườn, ve hát
Trăng đầu mùa mỏng manh treo khóm trúc
Hương đầu mùa chút hoa bưởi, hoa cau.
Tuổi mười lăm trở về khung trời hạ
Vẫn thơ ngây-em cô bé nghịch đùa
Tung làn nước khoả lên thời con gái
Ngửa mặt cười, ngả trên sóng gọi trăng!
Tuổi mười lăm trở về khung trời hạ
Chiều đồng quê vi vút cánh diều thơ
Chân thoăn thoắt chạy đuổi trong hương gió
Hỏi về đâu sợi nắng buổi ban chiều?
Hỏi về đâu lũ chim trời mỏi cánh
Hỏi về đâu màu hoa tím lục bình
Mang theo giúp giùm em thời con gái
Đẹp như mơ, ôi cái tuổi mười lăm!
Hỏi về đâu lời ru xưa của mẹ
Hỏi về đâu chuyện cổ tích của bà
Nuôi em lớn - giọt - đời - cha đẫm áo
Buổi chợ tan, chị mỏi gánh đường quê...
Hỏi về đâu ánh mắt xưa ngơ ngác
Trộm nhìn em ngồi hát phía rào thưa
Trái ổi chín bắt đền khi em khóc
Người về đâu? Khung trời hạ em buồn!
Tháng sáu mưa ướt giàn bông bí trổ
Chiều đồng quê thênh thang lắm mùa ve
Ngã vào ngoại em vỡ oà tiếng khóc
Tiếng khóc đầu bước vào tuổi trăng tròn.

Cho em xin giữ riêng khung trời ấy
Chút thơ ngây đọng mãi nụ cười xinh
Vùng yên vắng một góc quê, và ngoại!
Đồng bằng ơi, thời thiếu nữ mười lăm.
LÊ CƯỜNG
Nhận xét
Đăng nhận xét