Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2016

Ở LẠI CÙNG ĐÊM

Hình ảnh
(Tặng: Người của trăm năm) Một chút buồn em mang Nhưng lòng tôi giông tố Một chút lẻ loi tìm Ngỡ lòng trăm năm vắng. Em không là nguyệt quế Lặng lẽ chờ đêm buông Ướp trong ánh trăng buồn Níu hồn tôi ở lại. Cứ là nàng thơ dại Đỏng đảnh và vô tâm Trở lại sau trăm năm Giết đời nhau lần nữa! Đừng bao giờ em hứa Kiếp nào nữa ngoan hiền Tôi sợ rồi duyên số Mấy lần nữa sầu riêng... Hãy là em của đêm Của riêng tôi giọng nói Của riêng tôi môi cười Dịu dàng và gần gũi. Đừng là hương của gió Đừng là hoa của trăng Gió bao giờ đứng yên Trăng gọi mời ong bướm. Hãy là đêm em nhé! Tĩnh lặng và sâu thêm Từng nhịp thở dịu êm Ấm lòng nhau muôn thuở. Em của lời tình tự Em là hương của hoa Say dưới bóng trăng ngà Trăm năm về mấy buổi... Lê Cường

Thuở lá non tơ

Hình ảnh

MÀU XƯA CŨ

Hình ảnh
Em xé tờ lịch cũ Gói vào mớ thời gian Sợ năm tháng úa vàng Long lanh màu mắt biếc. Em gửi vào da diết Nỗi nhớ người đi xa Một nửa bóng trăng ngà Treo lòng anh một nửa. Có đôi lần trót hứa Lòng dặn lòng rồi quên Những giọt buồn không tên Ngổn ngang tờ lịch cũ... Nào những dòng ghi chú Nào mỗi bận hè sang Nhặt cánh phượng ngỡ ngàng Mùa gieo vào nỗi nhớ. Còn tuổi nào dang dở Để em tiếc ngày xanh Nơi lòng em có anh Nguyên lành mùa ve hát! Em biết rồi sẽ khác Thời gian giết tim côi Ngày hôm qua đi rồi Anh, cũ như tờ lịch... Viết trăm lần lại xé Giấu nghìn lần để quên Ngồi nhặt những chông chênh Gói thời gian lặng lẽ! Lê Cường