Ở LẠI CÙNG ĐÊM
(Tặng: Người của trăm năm) Một chút buồn em mang Nhưng lòng tôi giông tố Một chút lẻ loi tìm Ngỡ lòng trăm năm vắng. Em không là nguyệt quế Lặng lẽ chờ đêm buông Ướp trong ánh trăng buồn Níu hồn tôi ở lại. Cứ là nàng thơ dại Đỏng đảnh và vô tâm Trở lại sau trăm năm Giết đời nhau lần nữa! Đừng bao giờ em hứa Kiếp nào nữa ngoan hiền Tôi sợ rồi duyên số Mấy lần nữa sầu riêng... Hãy là em của đêm Của riêng tôi giọng nói Của riêng tôi môi cười Dịu dàng và gần gũi. Đừng là hương của gió Đừng là hoa của trăng Gió bao giờ đứng yên Trăng gọi mời ong bướm. Hãy là đêm em nhé! Tĩnh lặng và sâu thêm Từng nhịp thở dịu êm Ấm lòng nhau muôn thuở. Em của lời tình tự Em là hương của hoa Say dưới bóng trăng ngà Trăm năm về mấy buổi... Lê Cường