Ngày tắt nắng, ánh hoàng hôn lơi lả Chiều chênh vênh cò nghiêng trắng cả dòng sông Áo em tím màu lục bình đi muôn ngả Tiên Thủy chiều về ta cô độc với lòng ta... Hai mươi năm, ngày vắng bóng con đò Dòng sông nhỏ càng nhỏ hơn lòng viễn khách Ngăn cách rồi với trăm chiều lỗi hẹn Nón lá nghiêng, che khuất nửa vầng trăng. Em mang đi e ấp của riêng mình Mùa hoa tím và những lời anh trót lỡ... Em lặng thầm mắt buông chùng sóng mắt Vội vã bước qua ngần ấy mấy mươi năm. Ta hỏi dòng sông khi thiếu bóng con đò Chiều man mác có quặn lòng nghe sóng hát Ta hỏi lòng mình, ta hỏi nghìn đêm lẻ Tiên Thủy ơi, còn mong mỏi người đi? Lê Cường