Rồi Lại Thôi
Sóng gió cuộc đời xô dạt tuổi xuân xanh Bụi trần ai ố mờ bao nhân ảnh Trở giấc giật mình nghe lòng thênh thang lạ Có lẽ ta đã già... từng nhịp thở trôi qua. Ta đã già từ manh áo, chén cơm Từ những lo toan giữa bộn bề cuộc sống Ta đã già bạn ơi không níu nổi Khoảnh khắc thiếu thời chớp mắt đã rời xa... Hai mươi năm một góc đời hoa mộng Bao khát khao, rực cháy thuở nào Lòng e ấp đôi lần muốn ngỏ Rồi lại thôi... trách thời ấy, quá thơ ngây! Rồi lại thôi... ta giấu mãi trong lòng Miền ký ức hai mươi năm tìm lại Một chút buồn, chút vui, chút hờn, chút dỗi Chợt thấy ta nợ người một câu nói... rồi lại thôi! Lê Cường